Đại biểu Hoàng Thu Trang còn bày tỏ băn khoăn về ân giảm khi thi hành án tử hình. Đại biểu nêu rõ, tại khoản 4 Điều 6 Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, trong đó Việt Nam là quốc gia thành viên khẳng định: Bất cứ người nào bị kết án tử hình đều có quyền xin ân giảm, hoặc xin thay đổi mức hình phạt. Việc ân xá, ân giảm hoặc chuyển đổi hình phạt tử hình có thể được áp dụng đối với mọi trường hợp.
Tại Điều 367 Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 cũng quy định cụ thể về vấn đề này. Tuy nhiên, đã không quy định thời gian tối đa việc người có thẩm quyền bác hay không bác đơn xin ân giảm. Đại biểu Trang nêu lên thực trạng, những năm qua nhiều người bị kết án tử hình có đơn xin ân giảm nhưng Nhà nước quyết định bác hay không bác của người có thẩm quyền nên cơ quan thi hành án hình sự không dám thi hành, mà người bị kết án cũng trong tình trạng chờ chết. Quá trình đó có nhiều vấn đề phức tạp đã xảy ra, ví dụ có người viết đơn xin chết, có người quậy phá, tìm cách này, cách khác gây áp lực rất lớn cho cán bộ trại giam và tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ.
Đại biểu đưa ra ví dụ cụ thể, như sự thiếu cụ thể tại Điều 172, 176, 179, 183 của dự thảo luật về thi hành quyết định thi hành án dân sự đều quy định là cơ quan thi hành án hình sự phối hợp với cơ quan quản lý nhà nước, triệu tập người đại diện của pháp nhân thương mại để thông báo quyết định thi hành án, nhưng chưa quy định nếu như người đại diện pháp luật của pháp nhân thương mại không đến, cố tình trốn tránh thì xử lý như thể nào.
Tại Điều 173, 177, 180, 184, 189 của dự thảo quy định trường hợp pháp nhân thương mại không chấp hành án thì sẽ xem xét, ra quyết định cưỡng chế hoặc báo cáo người có thẩm quyền ra quyết định cưỡng chế, nhưng trong dự thảo không quy định thời gian để các pháp nhân thương mại tự nguyện thi hành là bao lâu và ai là người có thẩm quyền ra quyết định cưỡng chế trong trường hợp này.