1 lần vận chuyển bằng 1 tháng tiền phòng trọ
“Vợ chồng tôi có 3 đứa con, thằng Chiến là con út. Tôi làm đồng còn chồng thì đi làm thợ xây. Gia đình nhiều năm thuộc hộ nghèo rồi cận nghèo nhưng vợ chồng tôi luôn cố gắng cho các con vào đại học để tìm cơ hội việc làm, thoát cảnh chân lấm tay bùn. Không ngờ, thằng Chiến lại nghe người ta dụ dỗ, đi vận chuyển ma túy như thế...”. Đó là những lời tâm sự chua xót của bà Nguyễn Thị Phương (51 tuổi), mẹ của bị cáo Đặng Văn Chiến (SN 1999), trú xã Công Thành, huyện Yên Thành bị TAND tỉnh Nghệ An đưa ra xét xử về tội “Vận chuyển trái phép chất ma túy”.
Trong vụ án này còn có đồng phạm khác là bị cáo Nguyễn Hữu Bình (SN 1997), trú xã Hưng Yên Nam, huyện Hưng Nguyên.
Bên hành lang phòng xử án, bà Phương không khỏi bồn chồn khi thấy con trai được áp giải tới tòa. Gương mặt đau buồn, làn da sạm đen càng khiến người phụ nữ mới ngoài 51 tuổi thêm khắc khổ.
Bà kể, từ ngày con trai bị bắt, chưa đêm nào bà ngủ trọn giấc. Sức khỏe vốn đã yếu sau lần tai nạn gãy chân cách đây vài năm, nay nỗi đau lớn về tinh thần càng khiến người mẹ ấy suy sụp.
Thời điểm bị bắt, Đặng Văn Chiến đang là sinh viên năm cuối tại một trường đại học trên địa bàn TP. Vinh. Chập tối ngày 9/9/2020, khi Chiến đang đi công chuyện thì nhận được điện thoại của Nguyễn Hữu Bình. Người này xin Chiến tá túc lại phòng trọ 1 đêm. Nghĩ chỗ bạn bè nên Chiến chỉ cho Bình nơi cất chìa khóa phòng. Sau khi mở được cửa phòng trọ, Bình ôm theo một thùng các tông vào. Đây là thùng hàng chứa ma túy mà Bình đồng ý vận chuyển cho người đàn ông tên Hà (bạn tù cũ mà Bình không rõ lai lịch, địa chỉ cụ thể) để lấy 5 triệu đồng tiền công.
Sáng hôm sau, Chiến về phòng trọ, thấy hộp để giữa phòng nên hỏi Bình “đồ gì?”. Bình trả lời “hàng cấm”. Chiến tiếp tục hỏi: “Hàng cấm là hàng gì?” thì Bình nói “kẹo”. Sau đó, Bình lấy gói ma túy ra khỏi thùng, bỏ vào ba lô, cất lên gác xép phòng trọ rồi về nhà.
15h ngày 13/9/2020, Bình nói Chiến đi mua 2 bì ngô, bỏ 2 gói ma túy vào để gửi cho người nhận ở tỉnh Ninh Bình và Quảng Ninh. Bình lại nói Chiến đưa 1 bì ngô chứa ma túy ra khu vực cầu Bến Thủy 2 đón xe khách gửi cho người nhận nhưng không được nên quay về phòng trọ thì bị công an bắt giữ.
Đặng Văn Chiến lấy ma túy trong phòng trọ giao nộp cho cơ quan công an. Tối cùng ngày, Nguyễn Hữu Bình đến cơ quan công an đầu thú về hành vi vận chuyển trái phép chất ma túy. Cơ quan điều tra xác định, Nguyễn Hữu Bình và Đặng Văn Chiến phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi vận chuyển hơn 800 gam ma túy đá.
Trước bục khai báo, lúc đầu bị cáo Nguyễn Hữu Bình khai nhận chỉ biết đó là hàng cấm mà người đàn ông tên Hà nhờ vận chuyển để lấy 5 triệu đồng. Nhưng sau đó, bị cáo này thừa nhận biết “kẹo” là ma túy đá nhưng vẫn đồng ý vì lòng tham.
Còn bị cáo Đặng Văn Chiến thì không thừa nhận hành vi vận chuyển ma túy đá. Bị cáo này khai nhận chỉ biết đó là “hàng cấm” theo lời nói của Bình. Bị cáo Chiến khai đồng ý cho Bình cất giấu “hàng cấm” trong nhà và chở “bì ngô” ra gửi xe khách vì trước đó được Bình trả 1,5 triệu đồng tiền phòng trọ cho chủ nhà giúp mình.
Tự tay "khép cửa" tương lai
Nghe con trai khai vận chuyển “hàng cấm” giúp bạn vì được Bình trả giúp 1 tháng tiền nhà, bà Phương lắc đầu đau khổ. Bà kể, hàng tháng tiền phòng trọ, chi tiêu vặt đều được vợ chồng bà gửi cho con đầy đủ. Ngoài ra, để tiết kiệm chi phí, trong những năm Chiến theo học đại học, hàng tuần bà đều chuẩn bị thực phẩm như rau, trứng gà, trứng vịt, thịt lợn... gửi xe buýt xuống cho con. Nhưng người mẹ ấy không ngờ đứa con của mình lại sa ngã như vậy.
Như cố chứng minh bản chất con mình là người tốt, bà kể: Là con trai nhưng thằng Chiến chăm chỉ, chịu khó, luôn biết giúp đỡ bố mẹ công việc đồng áng. Vào vụ mùa, cứ cuối tuần là nó bắt xe buýt về nhà đi gặt lúa, phơi rơm rạ cho bố mẹ. Về nhà, tôi cũng không thấy con tụ tập đi chơi bời với ai cả. Nó bảo, con cố gắng giúp bố mẹ thời gian nữa vì khi tốt nghiệp đại học sẽ đăng ký đi xuất khẩu lao động như anh trai. Nghe con nói vậy, vợ chồng tôi mừng lắm, vì biết con đã trưởng thành, vậy mà cháu nó lại...
Sau khi nghe vị đại diện VKS đề nghị tuyên án chung thân đối với hai bị cáo dường như bà Phương không giữ được bình tĩnh nữa, bà khóc trong đau khổ. Dù đau buồn nhưng khi được gặp con trai lúc tòa nghị án, bà Phương cố tình bĩnh khuyên bảo con mình “sai ở đâu thì đứng lên chỗ đó”.
Xét thấy trong vụ án này bị cáo Đặng Văn Chiến là người giúp sức cho bị cáo Bình. Dù Chiến khai báo quanh co, chỉ thừa nhận đó là “hàng cấm” chứ không phải ma túy, nhưng căn cứ với lời khai của bị cáo Bình có đủ căn cứ xác định hành vi phạm tội của bị cáo là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật. Xem xét vai trò của từng bị cáo trong vụ án, HĐXX tuyên phạt Đặng Văn Chiến 20 năm tù, bị cáo Nguyễn Hữu Bình tù chung thân về tội “Vận chuyển trái phép chất ma túy”.
Bản án 20 năm tù như khép lại cánh cửa tương lai của nam sinh viên sắp tốt nghiệp...