Hơn 3 tháng trôi qua nhưng nỗi đau dường như vẫn hằn sâu trong tâm trí của mẹ con chị Phạm Thị M. (SN 1983), trú xã Khánh Sơn, huyện Nam Đàn sau cái chết đau đớn của người chồng vì nhát dao của gã hàng xóm. Chỉ trong phút chốc, người phụ nữ 37 tuổi trở thành góa phụ, 3 đứa con thơ mồ côi bố, sống cảnh thiếu thốn trăm bề. Càng đau lòng hơn khi hung thủ không ai xa lạ mà chính là hàng xóm với gia đình chị.
Trong lần xuống tòa án tỉnh để tham dự phiên tòa giết người với tư cách đại diện bị hại, chị chít khăn trắng tay ôm di ảnh người chồng đã khuất. Gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, chị ngồi lặng im cùng đứa con trai đầu. Hai trong số 3 người con của bị hại do chưa đủ tuổi nên phải đứng ngoài hành lang tòa. Chốc chốc, hai đứa trẻ ấy lại tiến đến gần cánh cửa để nhìn vào nơi mẹ và anh trai đang ngồi.
Phía trong phòng xử án, đại diện Viện kiểm sát đọc thông qua bản cáo trạng khiến vết thương lòng chị M. như một lần nữa rỉ máu. Người phụ nữ ấy ngồi lặng thinh, đôi khi đưa cánh tay lên gạt vội nước mắt.
Theo cáo trạng, gia đình chị M và bị cáo Dương Văn Chương (48 tuổi) là hàng xóm. Tối 9/4, sau khi kết thúc một ngày làm việc căng thẳng, anh Nguyễn Văn T. (SN 1977) chồng chị M., Chương cùng một người bạn ngồi uống rượu. Quá trình cụng ly, anh T. có hỏi Chương việc hứa cho đất xây nghĩa trang nhưng giờ lại không giữ lời hứa dẫn đến tranh cãi. Anh T. tuyên bố “không sợ ai cả” và dằn mạnh chiếc bát xuống mâm. Chương đáp trả: “Tau đi làm về mà mi không tôn trọng tau”. Anh T. nói “Mười ông tôi không sợ chơ một ông”.
Cho rằng T. không tôn trọng mình nên Chương chạy đi lấy dao đâm T. nhưng bị trượt. Trong khi anh T. cúi xuống cầm chiếc bát lên thì Chương đâm tiếp, trúng vào phần ngực phải của nạn nhân. Thấy nạn nhân gục xuống, Chương bỏ chạy ra ngoài, nhờ người đưa anh T. đi cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương đâm trúng chỗ hiểm nên anh T. tử vong. Khi biết anh T. không qua khỏi, Dương Văn Chương đến công an đầu thú, khai nhận hành vi phạm tội của mình.
Tại tòa, bị cáo Chương khai không cố tình giết người. Chỉ vì bực tức trước những lời nói của bị hại trong chuyện đất nghĩa trang nên đã không kiềm chế được hành vi dẫn đến chuyện đau lòng xảy ra. Sau khi gây ra án mạng, bị cáo cảm thấy rất hối hận. Với mong muốn bù đắp một phần tổn thất tinh thần cho gia đình bị hại, bị cáo đã tác động nhờ người thân bồi thường hơn 150 triệu đồng cho gia đình bị hại.
Được phát biểu tại tòa với tư cách đại diện hợp pháp cho bị hại, chị M. đã có lời xin giảm án cho bị cáo, riêng về mặt dân sự, chị đề nghị tòa xử theo quy định của pháp luật. Chị trình bày: Chồng tôi là trụ cột trong gia đình. Từ ngày anh ấy không còn nữa, cuộc sống của 4 mẹ con tôi càng gặp nhiều khó khăn. Do đó, tôi đề nghị về mặt dân sự, tòa xét xử theo quy định của pháp luật.
Được biết, vợ chồng chị M. có với nhau 3 mặt con. Trong khi người con trai đầu đang học cấp 3 thì cô con gái út mới chập chững bước vào cấp 1. Khi các con đang tuổi ăn, tuổi học, cần sự dìu dắt, dạy bảo của người bố thì anh T. đã vĩnh viễn ra đi, để lại gánh nặng cho người vợ gầy yếu.
Từ ngày chồng mất, chị M. một mình tần tảo nuôi 3 đứa con. Nhưng cả gia đình chỉ biết trông chờ vào mấy sào ruộng khiến cuộc sống đã khó khăn càng chật vật hơn. Giờ đây, điều người phụ nữ này lo lắng hơn cả là tương lai của các con khi bản thân mình sức khỏe không được tốt.
HĐXX nhận định hành vi giết người của bị cáo Chương có tính côn đồ nên cần xử lý nghiêm. Tuy nhiên, cũng cần xem xét một số tình tiết giảm nhẹ cho bị cáo như: thành khẩn khai báo, phạm tội lần đầu, tích cực tác động gia đình bồi thường tổn thất cho gia đình bị hại.
Cân nhắc toàn diện vụ án, tòa tuyên phạt Dương Văn Chương 18 năm tù về tội Giết người. Buộc bị cáo phải bồi thường hơn 199 triệu đồng cho gia đình bị hại và cấp dưỡng cho 3 đứa con của anh T. mỗi cháu 1 triệu đồng/tháng đến khi trưởng thành.