Ngày 23/12, TAND cấp cao mở phiên tòa hình sự phúc thẩm xét xử đối với bị cáo Ngô Thị Oanh (SN 1969), trú tại xã Hưng Đông (TP. Vinh) về tội "Lừa đảo chiếm đoạt tài sản".
Theo cáo trạng, do quen biết nhau từ trước nên Oanh và Nguyễn Thị Hằng (SN 1985) trú tại phường Lê Lợi đã bàn bạc thống nhất với nhau nhận hồ sơ, tiền “xin việc làm” vào các bệnh viện, Trung tâm Huyết học và Truyền máu trên địa bàn tỉnh Nghệ An. 2 đối tượng thỏa thuận, thống nhất: Oanh chịu trách nhiệm tìm, nhận hồ sơ và tiền của người lao động, còn Hằng chịu trách nhiệm liên hệ “xin việc làm”.
Trong khoảng thời gian từ năm 2014 - 2018, để tạo sự tin tưởng cho các bị hại, khi tiếp cận, Oanh đã “nổ” rằng, bản thân có quen biết lãnh đạo Sở Y tế tỉnh Nghệ An và hứa chắc chắn sẽ xin được cho người lao động có nhu cầu vào làm việc tại các bệnh viện, Trung tâm Huyết học và Truyền máu trên địa bàn tỉnh.
Ngoài ra, Oanh còn bàn bạc, thống nhất với Nguyễn Thị Thúy (SN 1975) trú tại xã Hưng Lộc, là cán bộ khuyến nông thuộc Trạm Khuyến nông TP. Vinh tìm người lao động để Oanh “xin việc làm” cho họ. Tuy nhiên, đến thời điểm bị phát hiện và bắt giữ, cả 3 đối tượng đều không xin được việc làm cho bất cứ trường hợp nào như đã “cam kết” với các bị hại trước đó.
Cụ thể, vào khoảng năm 2014, thông qua mối quan hệ quen biết, Đoàn Thị Lê N. trú tại phường Hồng Sơn (TP. Vinh) đã nhờ Oanh liên hệ xin việc cho người quen của N. Để tạo sự tin tưởng, Oanh nói với N. mình có quen biết với lãnh đạo Sở Y tế nên có thể xin cho người khác vào làm việc ở các bệnh viện trên địa bàn.
Sau khi trao đổi, tin tưởng những gì Oanh cam kết từ năm 2014 - 2017, chị N. đã liên tiếp giao tiền và hồ sơ cho Oanh để nhờ xin việc cho 10 người. Tuy nhiên, sau khi nhận từ N. tiền và 10 bộ hồ sơ xin việc, Oanh đã không xin được việc làm cho bất cứ trường hợp nào như đã hứa hẹn.
Sau một thời gian dài chờ đợi không thấy thông báo được đi làm như cam kết trước đó, những người nhờ xin việc thúc giục, đòi lại số tiền trên.
Ngày 24/4/2017, chị N. và Oanh đã thống nhất số tiền Oanh đã nhận từ N. để xin việc làm cho 10 lao động nêu trên là 1,154 tỷ đồng. Sau đó, Oanh đã lần lượt trả cho chị N. tổng số tiền là 726 triệu đồng, còn nợ 428 triệu đồng. Quá trình điều tra, Oanh và Hằng đã khắc phục cho chị N. thêm 100 triệu đồng. Vì vậy, tại phiên tòa, chị N. yêu cầu Oanh trả lại số tiền 328 triệu đồng mà Oanh đang chiếm đoạt của chị.
Bằng các thủ đoạn trên, nhóm của Ngô Thị Oanh đã thực hiện 10 vụ lừa đảo với tổng số tiền chiếm đoạt hơn 2,749 tỷ đồng. Trong đó, Hằng đã tham gia thực hiện 6 vụ lừa đảo với số tiền đã chiếm đoạt là 420 triệu đồng; Thúy tham gia thực hiện 1 vụ lừa đảo với số tiền chiếm đoạt là 210 triệu đồng. Trong các bị hại, người bị lừa số tiền nhiều nhất là chị Đoàn Thị Lê N. với số tiền hơn 1,1 tỷ đồng.
Trước đó, TAND tỉnh Nghệ An đã đưa vụ án cùng 3 bị cáo Ngô Thị Oanh, Nguyễn Thị Hằng và Nguyễn Thị Thúy ra xét xử. Tuy nhiên, trong phần tranh tụng, bị cáo Oanh xin HĐXX cho thêm thời gian để bồi thường thêm số tiền cho các bị hại, khắc phục lỗi lầm do mình gây ra. Để đảm bảo quyền lợi cho các bị cáo và tính khách quan của phiên tòa, HĐXX đã quyết định tạm dừng phiên tòa.
Ở phiên tòa tiếp theo, bị cáo Oanh vẫn chưa bồi thường thêm như đã cam kết ở phiên tòa trước. Trong khi đó, bị cáo Thúy đã khắc phục hết toàn bộ số tiền mà bản thân đã lừa đảo, chiếm đoạt của các bị hại.
Bản án sơ thẩm tuyên phạt bị cáo Ngô Thị Oanh 10 năm tù giam; Nguyễn Thị Hằng 3 năm tù giam; Nguyễn Thị Thúy 15 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.
Tuy nhiên, bị cáo Ngô Thị Oanh cho rằng, bản thân bị oan nên đã kháng cáo bản án sơ thẩm yêu cầu HĐXX xem xét lại toàn bộ vụ án. Theo bị cáo, bản thân đã xin được cho một số trường hợp bị hại vào làm hợp đồng tại một số bệnh viện như “đã hứa”.
HĐXX đã phải công bố các văn bản trả lời của các cơ quan liên quan về những điều mà Oanh nêu. Tại các văn bản này, các cơ quan chức năng có liên quan đều khẳng định không có tên những nạn nhân kể trên trong danh sách biên chế hay hợp đồng làm việc dài hạn của đơn vị.
Mặc dù vậy, Ngô Thị Oanh vẫn cho rằng, các nội dung trả lời trên của cơ quan chức năng là không chính xác. “Bị cáo đều có tin nhắn chụp các quyết định tuyển dụng, tiếp nhận và làm việc của các bị hại trên”. Dù khẳng định đã xin được việc cho một số nạn nhân nhưng Oanh không lý giải được vì sao lại bị các nạn nhân “tố cáo ngược” hành vi lừa đảo của mình đến cơ quan chức năng.
Bên cạnh đó, bị cáo Oanh cho rằng, số tiền nhận của các bị hại đều do bị cáo Hằng nhận nên bản thân chỉ phải chịu một phần trách nhiệm hình sự. Tuy nhiên, tất cả sự việc trên đều không có giấy tờ cũng như người làm chứng nên bị HĐXX bác bỏ.
Xem xét cục diện toàn bộ phiên tòa, do bị cáo Oanh không có tình tiết mới và cũng chưa khắc phục được thêm phần thiệt hại nào cho các bị hại nên HĐXX cấp cao quyết định y án đối với Ngô Thị Oanh về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”.